Sunday, June 8, 2014

Bão Mùa Hè














Mưa chưa kịp ướt con đường nhựa thì nắng đã lên. Tự nhiên thèm một trận mưa lớn, để được nằm yên trong vòng tay anh. Ơ, nhưng.anh.có.đang.ở.đây.đâu!

Houston cuối xuân năm ngoái có trận mưa to, ngập hết cả freeway. Chỉ nhớ khi vừa đến nhà anh thì mưa ầm ầm đổ tới. Bên ngoài gió thổi mạnh, điện thoại liên tục báo những tin khẩn cấp về trận bão. Em nằm yên trong vòng tay anh, mặc gió, mặc bão ngoài kia có lớn như thế nào. 

Em thích cái cảm giác mỗi khi chui vào lòng anh như thế. Anh cho em cảm giác an toàn mà em luôn tìm kiếm. Nhưng có lẽ em phải lớn, trở thành chàng trai của thế giới, để thôi dựa dẫm vào sự mạnh mẽ của anh. Bởi những gì em tưởng tượng ra như một bong bóng xà phòng, nó có thể vỡ tung bất cứ khi nào, một cách dễ dàng nhất.

Anh giờ đây ở bờ bên kia của Thái Bình Dương. Nếu có bão, em phải một mình chống chọi với nó. Có lẽ, nó sẽ nuốt chửng em một cách dễ dàng. Em sợ bão như em sợ mất anh. Anh trở về chứ? 

No comments:

Post a Comment