Thursday, June 12, 2014

Bão Mùa Hè 2














Bầu trời xám xịt. Bão gầm gừ ngoài cửa sổ. 

Nó sợ bão. Bão xé toạc cái thứ mạnh mẽ giả tạo của nó bấy lâu, để lộ ra một đứa yếu đuối đến cùng cực. Nó lại thèm được chui vào lòng anh, và nằm gọn trong đó. Đêm qua mơ thấy anh, anh nắm tay nó thật chặt. Tỉnh giấc thì chỉ một mình trong bóng tối. Nó chỉ muốn khóc oà, tại sao giấc mơ lại ngắn đến thế. 


Nó biết nó không thể giữ chặt anh mãi. Một ngày nào đó nó sẽ tuột mất anh. Sự lạnh lùng của anh ngay lúc này càng làm nó sợ hơn tất cả. Đáng sợ hơn cả trận bão ngoài kia. Anh không còn hứng thú nói chuyện với nó nữa. Trong suốt hơn 7 tháng trời không gặp nhau, nó nhớ anh mỗi ngày, thèm được nói chuyện với anh mỗi ngày.


Anh ở xa, thật xa. Không biết anh có nhớ nó đã ôm chầm lấy anh và khóc vào buổi sáng cuối cùng hôm ấy. Giờ đây, anh đã, đang gặp và làm quen với rất nhiều con người mới ở phương trời xa lạ. Có lẽ, anh chẳng biết có một thằng nhóc ngốc nghếch đang chờ đợi anh ở thành phố này. 


Chạy ào ra cơn bão. Bão mùa hè ấm, ướt sũng cơ thể. Bầu trời lại gầm gừ ở trên đầu. 


No comments:

Post a Comment