Friday, July 25, 2014

Rơi

Đầu tháng 7, gặp lại anh.

Anh dửng dưng, lạnh lẽo, đối nghịch với cái vẻ mừng rỡ đến phát tội của nó. Ngay lúc ấy, nó tin rằng, tất cả đã chấm hết, đã biến mất vào cõi vô hình. Nằm trên giường, những cái ôm cho có lệ. Anh không còn nồng nàn như ngày nào. Gió của vùng viễn Đông đã cuốn anh đi mất.

Cái thứ mà nó gìn giữ cẩn thận bấy lâu bắt buộc phải thả rơi. Và nó đã để chúng rơi, vỡ tan, những mảnh vỡ ghim sâu vào tim, đau đến từng tế bào trên cơ thể.

Sinh nhật thứ 24 là sinh nhật buồn. Sinh nhật có anh, có những men say nồng, có hơi ấm từ lồng ngực mà bờ vai nhỏ bé của nó có thể nằm gọn trong đó. Sinh nhật có những sự tưởng tượng, có màu hồng viễn vông, để khi tỉnh giấc như lúc này, nhận ra nó đã mất anh từ khi nào.

Trái tim thuỷ tinh của nó đã vỡ. Lượm lặt lại để cứu chính bản thân mình. Vết thương bắt buộc cần thời gian để lành. Vết thương càng lớn, sẹo càng sâu.


Tháng 7 buồn, tháng 7 đau. Tháng 7 rơi tỏm xuống hố sâu.


Một mình với nỗi quyết tâm cần đứng lên và mạnh mẽ.

No comments:

Post a Comment